12:14 ICT Thứ bảy, 20/04/2024

Trang nhất » Tin Tức » Hồi ký "Chuyện kể về một thời" » Lời nói đầu

LỜI NÓI ĐẦU

Thứ ba - 10/01/2012 14:12
Tôi không có ý định viết hồi ký, vì cuộc đời hoạt động cách mạng của tôi không đủ độ dày để viết. Đọc những hồi ký Bước qua đầu thù của Trần Hữu Dực; Đất quê hương của Lê Văn Hoan; Một thời Quảng Trị của Nguyễn Huy Hiệu; Theo bước thời gian của Hoàng Phùng... thì những gì mình đã đóng góp cho quê hương vẫn còn nhỏ bé quá.
Tôi chỉ là một đứa con của miền quê nghèo Hải Thượng, Hải Lăng, Quảng Trị, đến với cách mạng từ tuổi thiếu niên, tham gia vào cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc như bao người con quê hương, bao bạn bè cùng trang lứa. Tôi cũng đã đi qua những năm tháng tù đày, bom đạn, đã sống trong những năm cơ chế bao cấp đến thời kì đổi mới - cơ chế thị trường, từ một cán bộ công tác ở xã lên đến tỉnh, từ công tác xây dựng Đảng đến công tác đoàn thể quần chúng, từ công tác kinh doanh đến quản lý nhà nước...
Năm tháng vẫn hằn dấu lên cuộc đời mà ta vẫn gọi là ký ức. Những miền ký ức ấy, rồi một ngày kia tôi cũng mang theo về cát bụi. Nhưng câu chuyện quê hương, câu chuyện đời mình tôi muốn được lưu giữ lại qua những trang hồi ức, không nhằm để lưu danh hay công trạng, một điều giản dị là chỉ để kể với thế hệ mai sau biết rằng đất nước, quê hương, gia đình đã đi qua những tháng năm như thế. Từ trong bóng tối của đau thương nghèo khó đã bước tới ánh sáng của niềm tin và hy vọng bằng chính tinh thần cách mạng, ý chí kiên cường, bất khuất và sự hy sinh, mất mát của nhiều thế hệ đi trước.
Một người bạn thân của tôi đã tâm sự rằng: “Mình rất thích kể cho con cái nghe những chuyện trong kháng chiến, nhưng mỗi lần bắt đầu vào câu chuyện kể, thì con tôi lại nói - bố lại nói chuyện xưa rồi...”. Tôi nghĩ rằng, nếu đem chuyện xưa để áp đặt lên hôm nay thì không nên, nhưng kể cho con cháu chúng ta và thế hệ mai sau hiểu, để thấy giá trị cuộc sống, để giữ gìn thành quả hôm nay thì đấy là điều vô cùng cần thiết.
Mỗi con người chỉ có một cuộc đời, một cuộc đời cũng chỉ là một hạt cát nhỏ trong vũ trụ nhân sinh, muôn triệu triệu hạt cát góp lại thành đất đai xứ sở. Tôi nhớ một nhà thơ Nga đã có câu thơ nổi tiếng: “Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời/Mỗi số phận chứa một phần lịch sử”. Vâng, mỗi số phận đời người đều chứa đựng trong mình một chút gì đó của mảnh đất quê hương. Cuốn sách này cũng chỉ là những hồi ức của một đứa con quê hương bé nhỏ là tôi, những hồi ức về quê nhà yêu dấu, về họ tộc đã nuôi dưỡng tôi dòng máu biết dấn thân lên đường theo cách mạng, là hồi ức về tấm lòng người mẹ thân yêu đã cùng tôi vào tù ra khám, là hồi ức về những bạn bè cùng chí hướng trong những ngày đấu tranh gian khó, về tuổi trẻ nồng nhiệt và chân thành của một thời… Tất cả những miền ký ức ấy tôi muốn được kể lại cho thế hệ mai sau, nên tôi đã chọn đầu đề của cuốn sách là Chuyện kể về một thời.

Tác giả bài viết: Lê Hữu Thăng

Tổng số điểm của bài viết là: 4 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Từ khóa: n/a